Logo - Choang24h.Xtgem.Com
* | Game Online | Game Offline | Blog Thủ Thuật | Game Android
tip Chào Bạn đến với Choang24h : Wap Tiện Ích, Giải Trí Online, Tải Game, Ứng Dụng Cho Di Động Miễn Phí. Và Còn Nhiều Điều Thú Vị Để Bạn Khám Phá !
cú pháp đăng ký nick team Cú Pháp Đăng Ký Tài Khoản Teamobi
Mobi Army HD 2.3.8 Mobi Army HD 2.3.8
KPAH Khí Phách Anh Hùng 1.6.0
Avatar 2.5.0 Mạng Xã Hội Avatar 2.5.0 HD
Phong Vân Truyền Kỳ Phong Vân Truyền Kỳ V24.1
Gopet 1.3.2 HD Gopet 1.3.2 HD

Choang24h.Xtgem.Com - Wap Game Cho Di Động Miễn Phí

Wap Game Di Động Like Ủng Hộ Choang24h.Xtgem.Com

Truyện Teen: Nhất Định Tớ Sẽ… Lấy Cậu


Nó…chỉ có thể… âm thầm thích anh mà thôi.

Và…nó cũng chỉ mong có vậy. Nhìn thấy anh vui, với nó là quá đủ. Được anh quan tâm. Thế là đã rất hạnh phúc rồi…

- Sao?

- À…chỉ là xích mích nhỏ thôi ạ.

- Vậy à…Thế tại sao lại ra tay độc ác như thế chứ. – Linh từ trong bếp đi ra, nói giọng bất bình.

- Ừ. Lúc đầu tao cứ tưởng là đánh ghen cơ đấy. Dám rạch mặt ngươì ta. Bọn này ghê thật. – Nhỏ Trang nói thêm vào.

- Không…không phải đâu chị…. đánh ghen gì chứ…- My giật mình.

- Ờ..thì chị có bảo người ta đánh em vì ghen đâu nhóc. Ngốc ạ. Lần sau đừng dại mà gây sự với những loại người như thế nữa nhé. Nguy hiểm lắm. May mà lần này có thằng Ken… Ken nhờ ..

- Chị ko phải đá đểu em nhớ chị Trang. Tình cờ thôi mà.

- Đá đểu á. Oh no no. Nhóc đẹp trai…bà chị hiền lành tốt bụng là chị đây đâu lỡ nào làm thế. hì …

- Hiền lành cơ đấy….- Linh bĩu môi với cái câu nói hoàn-toàn-sai-sự-thật của nhỏ bạn.

- Chứ sao.

- Y hệt bà chằn Linh. Anh Huy nhờ .

- Ê…nói gì đấy…. – Linh gầm gừ.

- Anh đồng ý cả 2 tay 2 chân.

Nói xong, 2 anh em cười ha hả khoái chí. Còn 2 mụ sư tử hà đông kia thì …khói bốc nghi ngút…

Tới số rồi nhá …2 thằng kia…

Grrrrrrr…!!!

….

- Bọn chị về nhá, vào nhà nghỉ ngơi cho khoẻ đi rồi mai còn đi học.

- Vâng. Em cám ơn anh chị nhiều lắm.

- Thôi, vào nhà đi.

My lặng lẽ nhìn 4 bóng dáng bé nhỏ ấy, chợt thở phào nhẹ nhõm. May mà mọi người ko biết cái lí do chết tiệt ấy.



“Hãy để em âm thầm thích anh…cho đến lúc em…tìm thấy hoàng tử thật sự của đời em, anh nhé…”



Chương 13

- Huy này…

- Gì ???

- Cậu có thấy cái lý do “xích mích” của cái My hơi vô lý ko?.

- Tại sao?

- My vốn rất trầm tính. Ít nói thì…gây sự với ai được chứ. Con bé vốn rất hiền lành mà.

- Tớ cũng ko biết được. Nhưng cũng có nhiều lý do mà, đâu cần phải nói nhiều thì mới xảy ra xích mích đâu.

- Cậu…chả hiểu gì cả … – Nó cau có vì cái vẻ mặt ngây-thơ-vô-số-tội của cậu bạn rồi quay sang phía thằng nhóc Ken, nãy giờ vẫn câm như hến, chẳng nói câu nào. Bình thường, thằng nhỏ đâu có thế.

- Này, cậu có nhìn thấy mặt lũ đánh My ko?

- Có.

- Như thế nào?

- Chị hỏi làm gì nhiều thế?

- Tôi muốn…biết thôi. Xem bọn người đó như thế nào… để mà tránh.

- À. Đúng rồi. hè hè …- Ken cười vô cùng đểu.

- Grrrrr……..

- Xinh. Model. Tóc đỏ. Cao. Da trắng.

- Cứ như hot girl ý nhỉ?

- Đúng rồi đấy. Xinh nhưng ác.

- Ờ…

Vừa đi. Nó vừa tiếp tục suy nghĩ. Tóc đỏ ư? Chẳng nhẽ…

Đúng rồi. Trường nó vốn ko cho nhuộm tóc, nhất là những màu rực lửa như thế. Duy…chỉ có 1 ngươì…. nhờ vào thế lực gia đình nên được tự do.

Nhưng tại sao…My lại giây vào con nhỏ đó chứ ….



- Linh…

- hả …???

- Cậu suy nghĩ cái gì thế. Gọi mãi từ nãy đến giờ mà mặt cứ đơ đơ ra.

- Nghĩ gì đâu… Mà cậu bảo gì?

- Cậu đã đăng ký văn nghệ rồi hả?

- Ừ. Độc tấu piano. Nhưng tớ ko rõ là mình còn có thể đàn sau ngần ấy năm ko tập luyện ko nữa…

- Ko sao đâu. Tớ tin là cậu vẫn sẽ làm được thôi.

- Mong là thế. Nhưng hiện giờ …tớ làm gì có đàn. Cây đàn cũ bị tớ phá tan tành rồi. Mà giờ chắc cũng chả đủ tiền mua cái mới. Piano đắt lắm. Đành phải tập ở trường thôi.

- Tôi đã nói là sẽ giúp chị rồi mà . Yên tâm đi. – Ken nói chắc nịch.

.

.

.

- Mời cậu ký vào đây.

- Được.

- Cám ơn cậu chủ. Ông chủ đã thanh toán hết rồi. Tôi về đây ạ.

- Ông về đi.

Sau khi hoàn thành thủ tục nhận hàng. Ken quay lại, thấy bà chị yêu quái mắt vẫn mở to hết cỡ và đang dán chặt vào vật thể trước mặt. Ko nói nổi một lời nào vì…quá ngạc nhiên.

- Cái…cái…này… – Nó lắp bắp như gà mắc tóc.

- Đàn đấy. Piano. Chị thích ko?

- Cậu lấy đâu ra tiền mà ….

Mắt nó vẫn ko rời cây đàn piano màu đen, bóng loáng và mới coÓng. Nó thật ko thể ngờ cây đàn đẹp “kinh khủng khiếp” này lại sắp là của nó. Hơn nữa lại do cậu em họ trời đánh dành tặng.

- À. Ko phải tôi mua đâu. Bố tôi trả tiền đấy. Ông ấy cũng biết chị thích đàn thế nào mà. Chỉ là chủ ý của tôi thôi.

- Ôi………..Tôi… à chị…………….vui quá đi ……………………..aaaaaaaaaaaaa……….. …… Yêu cậu em này thế.

Lúc này, như bừng tỉnh, nó sung sướng ôm chầm lấy Ken, hét vào tai cậu nhóc như muốn thủng màng nhĩ luôn. Nó vui lắm. Mấy năm rồi…nó ko được chơi đàn, ko được đụng đến 1 phím đàn nào. Giờ đây, nó mới thấy mình thật ngu ngốc. Niềm đam mê từ hồi bé xíu của nó….sao nó lại nhẫn tâm lãng quên lâu như vậy chứ.

Ôi, cậu em yêu quý, tuy nhiều lúc hơi …yêu quái…nhưng sao lúc này nó lại đáng yêu thế ko biết. Hiểu tâm lý chị em đến lạ. Giờ đây, nó mới chợt nhận ra…thằng nhóc có thêm một điểm chung với chú, đó là rất tâm lý…hehe.

Được… được…Ken ơi, i love u………………..



Còn thằng nhóc Ken thì hơi…choáng do cú phấn khích quá độ của bà chị. Suýt nghẹt thở. Nhưng….thằng nhỏ cũng thấy vui vui… Bà chị của nó… đang khóc…vì sung sướng kìa ….

….

Chương 14

Bản Alone nhẹ nhàng vang lên trong ko gian. Từng ngón tay thon nhỏ miết nhẹ trên từng phím đàn, hoà cùng những cơn gío nhẹ chứa chan xúc cảm sâu lắng của lòng người tạo thành bản nhạc piano nhẹ nhàng, sâu sắc.

Đã bao lâu rồi nó ko cảm nhận niềm vui sướng này ? Khi nó và đàn “là một’’ . Cảm giác ko cũ ko mới cứ len lỏi trong tâm giác nó, hoà trộn lại, như đưa nó đến với một thế giới mới, thế giới chỉ có nó và âm nhạc, chỉ có nó với những phím đàn nhỏ xinh, chỉ có nó với piano .

Niềm yêu thích, đam mê này đã bị người chủ nhẫn tâm là nó lãng quên bao lâu rồi nhỉ ? Một khoảng thời gian đủ dài để biết nó vẫn còn yêu piano đến cỡ nào. Nó yêu lắm, yêu tất cả …những gì liên quan đến đàn. Chỉ nhỏ bé thôi nhưng sao vẫn lớn lao với nó thế .

Bản nhạc cứ thế vút cao lên rồi lại trùng xuống, nhẹ nhàng….. Nó sung sướng đến nỗi rơi cả nước mắt. Từng giọt, từng giọt …cứ thế rơi, rơi vào những phím đàn mới tinh. Phải! Nó khóc, khóc trong niềm vui tột cùng, khóc trong niềm đam mê đã bị lãng quên bấy lâu nay.

.

.

.

Bốp bốp

- Hay lắm. Ko ngờ lâu ko chơi mà bà chị vẫn còn xuất sắc như vậy . – Ken vỗ tay, tán thưởng. Chậc . Cái thằng này, vẫn còn biết thưởng thức âm nhạc sao ?

- Tôi cũngko ngờ …. Tôi vẫn còn gắn bó với piano đến vậy . Quả thực …tôi…

- Tôi hiểu rồi mà . Niềm đam mê nào cũng thế cả thôi. Dù có bị lãng quên nhưng nó vẫn luôn in sâu trong trái tim con người. Đâu thể quên 1 cách dễ dàng như bà chị đã từng nói chứ .

- Phải. Và thực sự tôi cũng nên cảm ơn điều đó, đàn đã ko lãng quên tôi. Mà ….tôi cũng ….cám ơn cậu nhiều lắm. Cám ơn vì đã tặng cho tôi …1 cây đàn đẹp như vậy . Chắc ….- Nó ngập ngừng . – … đắt lắm nhỉ ?

- Ờ. Đắt lắm đấy . Nên chị cứ tích góp dần đi là vừa. Sau này tôi sẽ đòi. ko tính lãi suất. – Ken cười đểu .

« 1...2122232425...40 Sau
Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)

  • Lưu ý: Ai phát hiện ra game nào có gắn kích hoạt bắt gửi tin nhắn hoặc phát hiện ra phiên bản game nào bị lỗi, không tải được có thể liên hệ với mình qua Gmail hoặc Facebook bên dưới để được giúp đỡ nhé.
    Từ Khóa:

    truyện teen hay, truyện teen Nhất Định Tớ Sẽ… Lấy Cậu, đọc truyện teen Nhất Định Tớ Sẽ… Lấy Cậu, truyện teen online Nhất Định Tớ Sẽ… Lấy Cậu, truyện teen cập nhật, truyện teen hay nhất, wap đọc truyện online,

    
    icon Truyện Teen: 7 Ngày Làm Gia Sư Full
    icon Truyện Teen : Chết Rồi Tao Yêu Chồng
    icon Truyện teen: Osin của hotboy
    icon Truyện Teen: Nhất Định Tớ Sẽ… Lấy Cậu
    icon Truyện Voz - Người Con Gái Áo Trắng Trên Quán Bar Phần 1
    icon Truyện Teen: Dành Cho Những Trái Tim FA Full
    » T.T Báo Lỗi - Hỗ Trợ - Góp Ý
    icon Email: Shinichi.Luffy@gmail.com
    icon Facebook: Tuấn Daengoo
    icon FanPage: Trang Wap Di Động Choang24h.Xtgem.Com
    icon Site Map
    12345678910111213141516171819

    Old school Easter eggs.